Đêm Thu
Thu vàng rơi xuống bến mơ
Giọt thời gian rụng câu thơ hao gầy
Ai đem mùa nhớ rót đầy
Uống ly trăng vỡ tình say gió ngàn
Khoảng trời ký ức đêm hoang
Mắt khuya sương đẫm mênh mang dấu mềm
Khát hồn trăng. Phố vắng em
Giọt thao thức khẽ bên thềm tiếng mưa
Níu chân ngọn gió thở dài
Bờ hoang vu chảy chạm mùa cỏ trôi
Ngực thu nghiêng xuống giữa đời
Đêm say ru vỡ bên trời lạc buông